Monday, February 29, 2016

KỂ TỪ GIỜ...
Kể từ giờ em hãy cứ bước đi Bỏ mặc anh trên con đường độc bước Những bước chân cuốn theo những tưởng tượng Cùng em trên con đường đã chọn cho cả hai Kể từ giờ anh chẳng sống vì ai Em nói thế từ lâu, nhưng giờ anh mới thấy Cuộc sống như một trang giấy Không vẽ về mình, trang giấy sẽ vẽ về ai? Kể từ giờ em là hạt sương mai Đọng lại trong anh như một hình ảnh đẹp nhất Là tinh túy, là ngọc của trời đất Nhưng mong manh, dễ vỡ đến vô cùng. Kể từ giờ anh sẽ thôi nhớ nhung Cuộc sống này là một thực tế Phải tồn tại đã mới có thể Trở về bên em như tất yếu cuộc đời.
PNĐN

Quangcao

0 comments:

Post a Comment