Showing posts with label tinhyeu. Show all posts
Showing posts with label tinhyeu. Show all posts

Tuesday, May 10, 2016

NỖI NIỀM
Giọt máu rơi đâu rơi lệ sầu
Âu cũng là số mệnh của ông trời
Đời trải phong ba liệu qua đươc ái tình
Dẫu binh đao lửa đạn không lùi bước
Trước một mỹ nhân vẫn xiêu lòng
Bóng dáng ai yêu kiều ta nhung nhớ
Trái tim tan vỡ vẫn mang theo
Gieo bao u sầu bao trái đắng
Chẳng bằng lời nói cứa vào tim
Chìm vào giấc mộng nào yên giấc
Tiếng nấc trong tim giờ nào ngưng
Hé nụ cười như bừng tỉnh mộng
Sau cơn giông trời sẽ sáng chăng ?
Vượt qua nỗi đau tim băng giá
Qua cánh cửa buồn sẽ vui thôi
AD : SGK.NC


Wednesday, April 13, 2016


Một mình ta giữa dòng người xa lạ
Bất chợt nhận ra mình vẫn cô đơn
Một mình ta cùng ly cafe đắng
Một chút gió thôi cũng thấy chạnh lòng
Trong thâm tâm yêu thầm người con gái
Phải làm sao khi nói chẳng thành câu
Phải mất bao lâu tôi vẫn đợi vẫn chờ
Vần thơ này xin gửi gió muôn phương
Gửi lời yêu thương tới người tôi mến
Biết đến chăng, biết đến được chăng
Dẫu phải băng qua muôn ngàn gian khó
Tôi vẫn muốn chứng tỏ tình yêu
Dẫu cho hồn tiêu phách tán
Tôi vẫn giữ trái tim dành cho em
Nếu em chỉ xem tôi là bạn
Thì tôi nguyện làm bạn đời của em

AD : Phan Đăng Nhật

Thursday, January 14, 2016

Lẽ nào !!! Buông tay
Có lẽ nào em buông tay thật sao ?
Bao kỷ niệm xưa em nỡ quên sao ?
Nhớ ngày nào mình trong tay dạo bước 
Bao ước hẹn thề nguyện yêu suốt đời 
Giờ em đành quên anh đi về chân trời mới
Nhưng em ơi ! Em có biết không ?
Hình bóng em anh làm sao quên được
Không lẽ giờ đây mình anh bước trên đường !
Con ấy con đường ngày xưa đó !
Có bao nhiêu ước thệ cùng nhau.
Sau bao ngày mình anh cố gắng.
Chẳng có lẽ nào mình phải xa nhau ?

AD:SGK_PDN

Friday, October 16, 2015

Giá như tôi chịu nghe cô ấy giải thích và không ghen tuông vô cớ rồi chia tay thì bây giờ tôi đã được hạnh phúc mà không phải ân hận, day dứt suốt đời.
 
Tôi còn nhớ ngày Giang bước ra khỏi cuộc đời tôi, tôi đã đối xử với cô ấy như đối xử với một tử tội. Thấy Giang bỏ đi giữa đêm tối, lòng tôi chợt chùng xuống. Nhưng tự ái của một thằng đàn ông đã ngăn tôi lại. Tôi nghĩ rằng, ánh mắt tội nghiệp của Giang chỉ là một màn kịch nhằm khơi dậy sự thương hại của tôi mà thôi.
Giang là một cô gái tỉnh lẻ, nhà rất nghèo. Khi tôi gặp cô ấy thì Giang đang làm bưng bê ở một quán cà phê. Gương mặt hiền lành cùng mái tóc dài đen bóng của em đã khiến con tim tôi xao xuyến. Tôi thường xuyên lui tới chỗ em làm việc. Vào một ngày mùa thu, tôi mạnh dạn xin số điện thoại của em. Rồi dần dần, chúng tôi yêu nhau lúc nào chẳng hay.
Kinh tế của tôi cũng khá vững nhưng khi tôi đề nghị sẽ chu cấp hàng tháng cho em thì Giang gạt phắt đi. Em bảo em sẽ tự đi làm để kiếm tiền, tiền của tôi thì tôi cứ giữ lấy, sau này còn lo việc kinh doanh và còn lập gia đình nữa.
Ngày Giang ra trường đi làm, tôi bảo với em rằng, đừng làm thêm ở quán cà phê nữa. Nhưng Giang không nghe, em vẫn tranh thủ đi làm buổi tối. Vì thế nên thời gian hẹn hò của chúng tôi khá ít. Tôi thì phát điên vì hầu như cả tháng, chỉ được gặp em được 1 đến 2 lần. Từ ngày yêu em, tôi cũng hạn chế đến quán cà phê nơi em làm việc, vì nhìn em phục vụ mấy khách nam ở đó, tôi cứ cảm thấy khó chịu.
Có lẽ vì thế nên tôi đâm ra cáu bẳn, thường xuyên nghi ngờ em. Tôi đưa tiền cho em, em nhất quyết không nhận, bảo mình sẽ tự kiếm. Tôi phát bực vì em quá cố chấp. Ai đời nhiều cô gái bây giờ cứ mong bám lấy đại gia để được bao tất tần tật, còn em thì đã đưa tiền đến tận tay lại còn từ chối.
Khoảng một tháng nay, em còn không chịu gặp tôi. Tôi điện thoại thì em bảo em bận lắm, mà tôi đến quán cà phê thì lại không thấy em đâu. Tôi túc trực ở nhà trọ của em cũng không thấy em về. Lòng tôi như lửa đốt.
Cuối cùng, sau nhiều ngày chật vật hẹn hò, tôi cũng gặp được em. Nhìn gương mặt hốc hác, mệt mỏi của em mà lòng tôi xót xa. Tôi hỏi em những ngày qua em đã làm những gì mà không thèm gặp tôi thì Giang chỉ cười bảo rằng, dạo này cô ấy có quá nhiều việc nên thế thôi. Một thời gian nữa mọi chuyện sẽ ổn.
Nhưng rồi cuộc tình của chúng tôi lại đột ngột chấm dứt khi tôi thấy em tay trong tay với một gã đẹp trai, đến dự một buổi tiệc sang trọng. Tôi thấy ánh mắt của gã kia nhìn em vô cùng âu yếm. Đích thị là em đã tìm được người khác, tôi nghĩ thầm. Tôi không ngờ em lại cáo già như vậy, em từ chối tôi chẳng qua vì tôi không giàu bằng gã kia chứ gì?

Nghĩ vậy nên tôi không tham dự bữa tiệc ấy nữa, ra ngồi trong xe chờ em. Khoảng 11h đêm, tôi thấy em lên xe gã kia đi về phòng trọ. Đến nơi, gã kia bước xuống xe, đưa cho em một phong bì.
- Đây là số tiền anh đã hứa. Cảm ơn em đã đi với anh đêm nay. Khi nào cần gì thì em cứ nói nhé.
Tôi nghe rõ mồn một và trong lòng cảm thấy vô cùng đau đớn. Em từ chối tiền của tôi để đi lấy tiền của một gã khác ư? Tôi không giữ nổi bình tĩnh, lao ra đấm cho gã kia một cái ngã dúi dụi. Em la hét, bảo tôi hiểu nhầm rồi, gã kia cũng bảo vậy. Nhưng sao tôi có thể nhầm được cơ chứ.
Tôi nói lời chia tay với em ngay đêm đấy rồi bỏ về, mặc cho em đòi giải thích. Trước khi đi, tôi còn ném cho em một câu đầy vẻ khinh bỉ: “Hóa ra cô cũng tham tiền như những đứa con gái khác”.
Khoảng một tháng sau khi chia tay, tôi bất ngờ nhận được tin nhắn của Giang. Em bảo rằng, tôi nên biết một sự thật. Rằng người đàn ông đó là anh trai của bạn em, em đi cùng anh ta chỉ là một giao kèo công việc. Số tiền em nhận là tiền công cho buổi hôm đó mà thôi.
Tôi không tin lắm, nhưng rồi qua một số người bạn của em, tôi mới biết rằng gia đình Giang lúc đó gặp rất nhiều khó khăn. Em phải cần gấp một số tiền để chữa bệnh cho bố. Vì không thể mở miệng hỏi mượn tôi nên em đành nhờ cậy bạn bè và đi làm liên tục để lấy tiền. Thế mà tôi lại nghi ngờ em.
Tôi đã điên cuồng tìm em hàng mấy năm trời sau khi đọc được những dòng tin nhắn đó nhưng vô ích. Sau khi chia tay tôi, Giang đã đăng ký đi xuất khẩu lao động ở nước ngoài. Còn tôi, mãi vẫn chưa yêu được ai vì trong lòng vô cùng ân hận. Và trên hết, tôi không thấy trái tim mình rung động trước ai như đã từng rung động với Giang. Có lẽ, đây là hình phạt mà ông trời dành cho tôi vì đã bỏ rơi một người con gái quá tốt.
Midori/ Theo Một Thế Giới
Những tháng ngày sau đó với tôi mới là thời gian u ám nhất của cuộc đời. Vừa nhớ, vừa thương vừa hận người đàn ông mà mình chung sống cùng. Tôi nửa muốn băm vằm anh làm trăm mảnh, nửa muốn anh quay về
Yêu nhau 3 năm thì đến 2 lần tôi phá thai. Lần đầu phá thai khi tôi 22 tuổi vừa mới ra trường. Người yêu bảo giờ công việc hai đứa chưa ổn định. cưới xin rồi con cái vào lấy gì mà nuôi con.
Tôi ngậm ngùi cắt đi nhúm ruột của mình. Vì lương mình anh không thể nào chu cấp nổi cho cả 3 người. Anh hơn tôi 4 tuổi, là chân kỹ sư của một công ty phần mềm. Công việc bận rộn ngập đầu nên anh cũng không dành thời gian chăm sóc tôi nhiều. Hai ngày sau khi phá thai, tôi phải tự làm mọi việc trong nhà.
Lần thứ 2, tôi phá thai vì chuẩn bị cưới xin rồi thì mẹ anh đi xem bói ở đâu về bảo chúng tôi không hợp nhau. Lấy tôi, anh sẽ bị chết đường. Anh dựa vào đó mà ép tôi phá thai. Tôi không chịu được cảnh chiến tranh lạnh trong nhà, nên sau 1 tháng cầm cự không nổi tôi đành gật đầu theo sự ép buộc của anh.
Tôi đau đớn vật vã cố quên đi kẻ phụ tình.
Điều tôi không thể nào ngờ được là trong lúc tôi vật vã vì nỗi đau mất con thì ở nơi khác anh đang chăm lo cho cô bồ khác. Hóa ra trong lúc ăn ở với em, anh ta lấy cớ đi làm bận rộn đã qua lại với một người đàn bà khác. Cô ta có thai và nhất quyết muốn giữ thai lại. Anh ta đã lựa chọn cô ta và đá tôi cú đau điếng như vậy.
Sau 3 năm yêu nhau, tôi vật vã, suy sụp khi chia tay. Những tháng ngày sau đó với tôi mới là thời gian u ám nhất của cuộc đời. Vừa nhớ, vừa thương vừa hận người đàn ông mà mình chung sống cùng. Tôi nửa muốn băm vằm anh làm trăm mảnh, nửa muốn anh quay về bên tôi.
Vào đúng thời điểm mà tôi vừa mới bắt đầu cân bằng được cuộc sống thì anh sống chết xin quay lại. Anh bảo là cô ta lừa dối anh. Cái thai đó không phải của anh. Cô ta qua lại với người khác và bắt ảnh đổ vỏ. Anh hối hận và cầu mong tôi tha thứ.
Trong lúc yếu lòng tôi gật đầu và đồng ý cho anh một cơ hội. Ai cũng bảo tôi có mắt như mù. Một người đàn ông đã nhẫn tâm giết chết đứa con của mình thì không thể nào có lương tâm để che chở cho người khác. Thế nhưng tôi cực kỳ mù quáng đâm đầu vào mối tình đau khổ đó.
Những tưởng sau khi quay lại anh ta sẽ thay đổi. Nhưng quả thật bản tính trăng hoa của anh ta không thể nào dứt ra được. Tôi vẫn phát hiện anh lén lút đi lại với cô bồ cũ. Tôi tình cờ nhìn thấy những bức ảnh mà anh và cô ta chụp chung với nhau ở nhà nghỉ, rồi những nơi nghỉ mát khác.
Anh bảo rằng những bức ảnh đó chụp từ lâu rồi. Giờ phát hiện ra anh quay lại với tôi nên cô ta tung lên để trả thù. Tôi cũng muốn chín bỏ làm mười để tin rằng anh đã cắt đứt hoàn toàn với cô ta.
Song việc anh hằng ngày chát chít bí mật và cài mật khẩu điện thoại riêng làm tôi nghi ngờ. Tôi quyết định bám theo anh sau giờ làm việc và phát hiện ra anh vẫn còn qua lại với cô ta.
Tôi không biết thực sự anh có phải là tác giả của cái bầu của anh không. Nhưng việc anh quay lại với tôi mà vẫn còn lén lút với cô ta là điều mà tôi không thể nào chấp nhận nổi.
Tôi thu xếp đồ đạc và dọn ra khỏi nhà anh ta ngay tối hôm đấy! Tôi chỉ hận mình quá lụy tình mà để anh ta hết lần này đến lần khác chà đạp lên tình cảm và niềm tin của tôi.
Theo Phununews