Tuesday, November 10, 2015

MẸ
Con thử lấy trời
Đem đong tình mẹ.
Mẹ rằng: “nhỏ lắm,
Tình mẹ nhỏ thôi.
Chỉ bằng chiếc nôi
Đưa con giấc ngủ,
Chỉ là thức đủ
Đêm trắng năm canh.”

Những thứ mẹ dành
Cho con mộc mạc.
Như chiếc lục lạc
Đeo ở cổ chân,
Như bữa cơm phần
Dưa, cà, mắm, muối.
Chỉ là mỗi tối
Đập muỗi cho con.

Con hãy còn non
Cần vòng tay mẹ.
Những lời ru khẽ,
Những tiếng à ơi.
Mẹ mớm từng lời
Dạy con tập nói.
Bước đi chới với
Đã có mẹ nâng.

Con lớn lên dần
Như bao đứa trẻ,
Mẹ con còn khỏe
Con chẳng lo âu,
Mưa nắng dãi dầu
Mẹ con gánh hết.

Cuối năm đến tết,
Mẹ gắng kiếm thêm
Được một chút tiền
Mua con đồ mới.
Miếng cơm ăn vội
Mẹ phải đi làm…

Ngày tháng sang trang,
Con giờ trai trẻ.
Nhưng sao đầu mẹ
Bạc trắng thế kia,
Mỗi bước lề mề,
Lưng còn rũ xuống.

“Mẹ ơi con muốn
Trở lại ngày xưa,
Đội nắng đội mưa
Con che cho mẹ.
Áo quần mới mẻ
Con chẳng cần đâu.
Cần mẹ sống lâu
Bên con mãi mãi.” T__T

“Thằng này nói dại
Mẹ đã chết đâu,
Lớn tuổi bạc đầu
Lẽ thường con ạ.
Gắng thêm mấy Hạ
Cưới vợ cho con
Kiếm đứa cháu bồng
Mẹ đi mới thỏa!”

Miệng con đắng quá
Mẹ hỡi mẹ ơi
Sao lòng mẹ lớn
Hơn cả bầu trời!?

Mẹ nở nụ cười:
“Bầu trời rộng lắm,
Lòng mẹ nhỏ nhắn
Chỉ bằng con thôi!”

Cũng chỉ có lòng mẹ mới chứa hết tình cảm của con dành cho mẹ!
Đà Nẵng, 13:27, 05/10/2012

--Inocker Trương---
Ad Thầy Pháp,

Quangcao

0 comments:

Post a Comment