Monday, February 29, 2016

KỂ TỪ GIỜ...
Kể từ giờ em hãy cứ bước đi Bỏ mặc anh trên con đường độc bước Những bước chân cuốn theo những tưởng tượng Cùng em trên con đường đã chọn cho cả hai Kể từ giờ anh chẳng sống vì ai Em nói thế từ lâu, nhưng giờ anh mới thấy Cuộc sống như một trang giấy Không vẽ về mình, trang giấy sẽ vẽ về ai? Kể từ giờ em là hạt sương mai Đọng lại trong anh như một hình ảnh đẹp nhất Là tinh túy, là ngọc của trời đất Nhưng mong manh, dễ vỡ đến vô cùng. Kể từ giờ anh sẽ thôi nhớ nhung Cuộc sống này là một thực tế Phải tồn tại đã mới có thể Trở về bên em như tất yếu cuộc đời.
PNĐN

Monday, February 15, 2016

Tôi có em rồi lại vụt mất
Bởi vì ai đâu bởi vì tôi
Giờ đây đơn côi mình độc bước
Tương lai phía trước bước cùng ai
Ngày mai ra sao sẽ thế nào ?
Bao nhiêu mộng đẹp giờ tan vỡ
Ngày trước cứ ngỡ chẳng lìa xa
Bao nhiêu câu ca cùng hẹn ước
Trước mắt giờ đây một nỗi đau
Mình cứ thế cứ thế xa nhau
Mình anh đau vạn lời anh xin lỗi
Vì hôm đó anh đã lỡ lời
Bởi vì anh chưa suy nghĩ chu toàn
Chỉ mình độc thoại mình anh diễn
Khiến em đau anh nào đâu biết
Giết chết con tim lúc nào cũng chẳng hay
Thay lời nói anh gói gửi vào thơ
Giờ đây bơ vơ anh mới hiểu
Thiếu vắng em cuộc sống ý nghĩa gì ?
AD; SGK.NC


Friday, February 12, 2016

DƯỜNG NHƯ VẬY ! TÔI YÊU EM BIẾT MẤY

Dường như vậy ! Tôi yêu em biết mấy
Thấy em buồn tôi cứ thế buồn theo
Gió heo may lòng tôi băng giá
Cá cược với đời mãi yêu em
Nhưng em đó chỉ xem tôi là bạn
Vạn lời sầu biết tỏ cùng ai
Nếu một mai tôi không còn nữa
Liệu rằng em có còn nhớ tôi không ?
Bồng hồng xưa bao lần tôi muốn tặng
Bảo với em răng, làm người yêu nhé.
Rồi ghé thăm nhà thưa bố mẹ cùng em.
Mong được cùng em bách niên giai lão.
Nhưng thôi đành cáo biệt từ đây.
Em đi xây hạnh phúc của riêng mình
Tình bạn chúng mình, há nên dứt từ đây ?
Bây lâu nay anh âm thầm chờ đợi.
Nhưng hết rồi chẳng còn nữa đâu em
                                            (to be continue...)
AD : SGK.NC